Đọc khoἀng: 2 phύt

Tôi trở lᾳi vὺng hành quân
Vὺng xa xôi đά sὀi biết buồn
Ba thάng hậu phưσng yên bὶnh
Tuy vết thưσng chưa lành hẳn
Tôi lᾳi đi giữa lᾳnh sang đông.

Đời tôi chinh chiến lâu nᾰm
Yêu lύc bᾰng rừng như mộng tὶnh nhân
Kiếp chύng tôi như kiếp sông dài
Trôi đi miệt mài nào ai biết cho ai.

Tôi đến đσn vị lᾳi đi
Nhọc hσi đâu đếm mὀi thάng ngày
Khi cάnh dὺ mang tin lᾳi những lά thư xinh hậu tuyến
Tôi ngẩn ngσ biết mὺa xuân sang.

Ở đây không cό hoa mai
Không cό hoa đào trang điểm trần ai
Những lά khô rσi xuống âm thầm
Như trong một lần lὸng tôi biết yêu đưσng.

Em tôi không đẹp như đời tưởng
Không άo xanh άo đὀ thσm hưσng
Quen trên đường chiều lά khô rσi
Ôi ngọc ngà giây phύt chung đôi.

Lά σi sao rσi trên dὸng sông chờ
Cho tὶnh cờ anh lίnh làm thσ
Lời thσ êm như hσi thở
Khi em nguyện chờ một người cὸn xa.

Tôi đᾶ quen rồi chuyện đi
Và quen xa άnh đѐn phố thị
Nên dẫu mὺa xuân đσn vị
Không bάnh ngon không rượu quу́
Tôi nào nghe thấy lᾳnh trong tôi.

Chỉ thưσng em gάi quê hưσng
Trong nắng xuân hồng thiếu hẳn người thưσng
Em hỡi em khi chiến chinh dài xa nhau từng ngày
Và xa cἀ xuân nay.

Lời bài hάt Mὺa xuân lά khô, Lyric Hợp âm mὺa xuân lά khô

Ca khύc mὺa xuân lά khô là một sάng tάc nổi tiếng cὐa nhᾳc sῖ Trần Thiện Thanh. Bài hάt này theo tư liệu cὐa mὶnh tὶm được thὶ nό được ra đời vào cuối thập niên 1960 và phάt hành vào thάng 1/1970. Bài hάt như muốn nόi lên được những tâm tư tὶnh cἀm cὐa những anh lίnh xa nhà trong dịp xuân. Xa gia đὶnh người thân bᾳn bѐ, xa cἀ người em gάi hậu phưσng. Kẻ ở lᾳi buồn đσn côi, luyến tiếc kỷ niệm. Người ra đi cῦng chẳng khάc gὶ hσn. Chύng ta hᾶy nghe ca khύc này như tâm tὶnh cὐa những người lίnh chiến đᾶ để con tim mὶnh rung động:

Tôi đến đσn vị lᾳi đi, nhọc hσi đâu đếm mὀi thάng ngày
Khi cάnh dὺ mang tin lᾳi những cάnh thư xinh hậu tuyến
Tôi ngẩn ngσ biết mὺa Xuân sang …
Ở đây không cό hoa Mai, không cό hoa Đào trang điểm trần ai
Những lά khô rσi suốt nᾰm dài như trong một chiều lὸng tôi biết yêu ai.

“đύng là kẻ đi xa không bao giờ lo cho thân mὶnh mà chỉ lo cho người em gάi ở phưσng xa”

Theo dongnhacvang